08th Oct 2007
Giọt mưa phương Nam

Đọc cho nó hiền
Giọt mưa phương Nam khóc trên tóc em
Giọt mưa phương Nam ngâm trang thơ mềm
Giọt mưa phương Nam có về Kinh Bắc
Thương chim cuối trời cheo leo ngày đêm
Biết phận mong manh cứ đành phương Nam
Cô quạnh hiên nhà lại sa đáy giếng
Nhớ ngôi sao xanh mưa dềnh lên miệng
Hoa Tô Đông Pha Tố Như hạn hán
Khô mưa chăng em hẳn là giếng cạn
Thì giọt mưa ơi em nằm nơi đâu
Làm sao không tan làm sao không đau?
Mưa đi về anh mưa thành nước mắt
Rung rinh ôm sao bao giờ sao tắt
Mưa đi về anh mưa đi về nguồn
Không còn giếng cạn chỉ còn suối thơm
Chảy dòng hạnh xanh trôi nhanh cát buồn
Mưa đi về anh đi về lưu ly
Kinh Bắc hồng môi gái xưa kinh kỳ
Kinh Bắc lên men đằm hương vương phi
Giọt mưa phương Nam lệ nhòa qua mi.
Hoàng Cầm
Một sự thất vọng lớn ngày hôm qua, thấy Phạm Thiên Thư trên TV. Than ôi là ngày xưa Hoàng Thị tìm động hoa vàng, một bác nông dân quê mùa hom hem nói về vô thức và khả năng siêu phàm chữa bệnh AIDS, hic hic
em tan trường về
đường mưa nho nhỏ
trao vội chùm hoa
ép vào cuối vở
thương ơi vạn thuở
biết nói chi nguôi
em mỉm môi cười
anh mang nỗi nhớ
đọc cả hai cái này đều thấy hiền. Nhớ tới bài gì mà “Xin mưa triền miên mãi ko lắng đọng, cho đôi tình nhân đắm trong giấc mộng’ thì quay ra chửi trời chửi đất vì mưa quái gì mà mưa quá. Ốm, chạy từ sân bay về nhà để lội trong nước ngập lóp ngóp trèo lên tầng 2 nhìn mẹ già cũng ốm nằm hiu hắt. Khóc vì uất ức là tiền ít deck giúp cha mẹ mua nhà mua cửa được. May làm sao là chiều nay đã xong vụ mua nhà, ơn trời! Cuối năm là có nhà mới để ở, viễn cảnh mưa ngập sẽ lùi vào dĩ vãng, ít nhất là vài chục năm nữa, hic hic hu hu.
à, sorry Gruhh vì chị đang tập hiền em lại bơm cái ác vào chị :(
Hôm nào thích choáng váng- hoang mang về thế giới song song hay siêu nhiên huyền bí, năng lực vũ trụ chữa bệnh thì tớ dẫn đến quán Hoan Vàng của bác ấy trên Q 10. Choáng ngay!
Gai xua kinh ky xem ra tam trang ;)