Archive for November, 2007

30th Nov 2007

Somnolence

Anh tin không, em sẽ ngủ một tuần…

Nếu có một tuần để ngủ. Ham muốn tột độ bây giờ: có một tuần để ngủ.

Em ngủ rồi, em có dậy nữa không?
Mùa thu tiễn anh qua miền phố vắng…

Sài Gòn lạnh, uống trà nóng trong quán ăn và bôi son chống nẻ vị kem vani bạc hà. Lúc lúc lại liếm môi.

Những việc khác luôn có thể đợi.

Lời cuối cho những comment nhảm nhí của các bạn:

Dậy thôi em, mùa thu không trở lại
Giấc mơ nào trên cỏ hãy còn xanh…

Posted in Uncategorized | 5 Comments »

30th Nov 2007

Voices raised

Với lòng ngưỡng mộ sâu sắc anh Lê Công Định.


Có thể các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân đã công khai bày tỏ quan điểm và ý kiến riêng trái ngược với quan điểm chính thống mà Nhà nước Việt Nam đang tuyên truyền và thích nghe. Có thể suy nghĩ và nhận thức của họ tuy không xa lạ với hầu hết các dân tộc khác trên thế giới, nhưng lại đi trước so với tầm suy nghĩ chung của xã hội Việt Nam hiện tại và có vẻ trái với quan điểm chính thống, song không vì thế mà chúng ta có thể nghi ngờ ý định và động cơ của họ.


Hai vị Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân là những nhà yêu nước và chỉ có yêu nước họ mới dám dũng cảm nói lên một cách công khai và hòa bình quan điểm riêng của mình và tìm kiếm sự ủng hộ quan điểm ấy từ những người Việt Nam yêu nước khác, ngoài Đảng Cộng sản. Hành động của họ cần được khuyến khích vì đã dám đứng lên bảo vệ niềm tin của mình.

Chính kiến có thể khác song dứt khoát không thể bị quy chụp khi xét đến ý định và động cơ. Vấn đề là liệu bắt giam họ có thể làm cho thực trạng xã hội mà họ lên tiếng tốt hơn không và liệu có dập tắt được những tiếng nói yêu nước khác hay không? Thực tế đã chứng minh rằng không.

Nếu tại một nơi nào và ở một thời điểm nào mà luật pháp xem lòng yêu nước là tội phạm, thì thay vì trừng phạt những nhà yêu nước, hãy thay đổi luật pháp ấy.

(Trích bài bào chữa của Luật sư Lê Công Định trong phiên tòa phúc thẩm xử Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân)

Và tán nhảm chuyện thế sự lưu lại đây để sau nhìn lại , bạn Tề Phi đọc thì kệ

– anh Lê Công Định ở ngoài có vẻ hoàn toàn là 1 người hiền lành và nice, có vẻ không phù hợp với việc làm chính trị chuyên nghiệp

– thế để bạn Nguyễn Tiến Trung vậy

– có thể, anh Định có thể là 1 nhà lập thuyết

– à có thể bạn Quốc Anh, bạn ấy có đủ mọi đằng

– bạn Quốc Anh không có sự dấn thân chính trị, hoặc chưa thấy

– tại vì bạn ấy thuận lợi mọi sự quá rồi, không thể mạo hiểm kiểu như bạn Tiến Trung kia được

– ừ tức là trong trường hợp đó bạn ý có thể đi lên với 1 con đường bằng phẳng với expert manner, nhưng nếu có chính biến rõ ràng bạn ý không thể trở thành lá cờ đầu

– ừ, lá cờ đầu thì để các bạn kiểu Tiến Trung với Công Nhân nhưng bác Định mà tranh cử thì có khi cũng thuận lợi vì vừa có học thức, có tiếng, có vợ đẹp, dấn thân

– bác ý dấn thân về tư tưởng , không phải là kiểu lãnh tụ

– ừ, nhưng ý anh là khi có bầu cử dân chủ thì những người như bác ấy sẽ lợi thế hơn hẳn các bạn như Tiến Trung

– chưa chắc, bác ý sẽ có lợi thế trong giới trí thức chiếm 1 tỷ lệ nhỏ trong dân số. Nhưng lá phiếu của ai sẽ là quyết định? Của nông dân, tiểu thương, lao động thành thị… Tiến Trung và Công Nhân có thể convincing hơn, gần gũi hơn, inspiring hơn với những năm tháng ngồi tù và trốn tránh. Chứ anh Định với những năm tháng vợ đẹp con khôn giàu có …

Posted in Uncategorized | 6 Comments »

25th Nov 2007

Desire or Street fashion or the thirst for extravagance

Today while browsing the Singapore Lonely Planet (for best shopping places in December), I fell into this fashion paragraph:

Singaporeans re smart and fashionable, which means you’ll have no trouble finding every major designer label under the sun. But they are not the adventurous dressers. The most popular single item of clothing is probably the polo shirt. Occasionally you’ll see a teenager in a gothic/punk outfit on the Mass Rapid Transit (MRT) or wandering at the shopping malls, but in terms of daring street fashion, that’s about the limit. Most young people stick with the usual jeans/T-shirt combos, imitation American hip-hop gear and skimpy skirt/top outfits, while the T-shirt/singlet, bermudas and thongs (flip-flops) look is almost a Singaporean heartlands uniform. Hair fashions are equally conservative. This is certainly no Tokyo.

And a desire has risen. Tokyo.

Posted in Uncategorized | 11 Comments »

23rd Nov 2007

What a month :-((

tháng này đúng là sao quả tạ, chắc là chưa hết tháng đâu
– …
– tôi mượn xe em P và bị công an gọi lại vì……………..
– ……….
– xe em ý ko có gương
– ôi
– và tôi không có giấy tờ xe lẫn bằng lái xe và tôi đã mất 100K
– tháng này bà đã dính đến xe cộ và công an thế nào, bao nhiêu lần
– 2 lần đỗ xe ở vỉa hè, 1 lần vượt đèn đỏ, 1 lần không có gương mà không phải xe của tôi
– tôi không thể tin. Quá tam ba bận thì phải thôi chứ
– hu hu
– có khi bà nên cúng sao giải hạn
– và khốn hơn nữa là cái thằng mất dạy hôm nay lấy 100K của tôi chính là cái thằng đã lấy 100K hôm trước khi tôi vượt đèn đỏ
– ôi không thể tin đc
– thậm chí nó đã nhận ra tôi và không giảm giá gì hết

Posted in Uncategorized | 8 Comments »

19th Nov 2007

Xmas

Dear Ha,

As I mentioned, we do have materials at this moment. Our production can deliver on 14 Dec. from factory (it should be delivered by air freight, but we are not sure if we can book as Xmas is coming) and I’m little worry about production schedule because everyone is busy for production before Xmas.

However, I will check with our people early tomorrow. Our RD will provide comparison table before midnight.

Since we have materials now, we should take any chance to achieve this mission impossible.

I’ll come back to you tomorrow no matter we can make it or not.

D.

Someone mentioned Xmas and I feel touched. For quite a longtime, I haven’t waited for Xmas anymore. It’s a casual day, no day off, nothing special, I even don’t remember if I had any gift. Perhaps I did. And then, someone has mentioned transport difficulties and how busy people have been for Xmas. And suddenly, I feel I wait for something once again, for splendor and party mood and efforts to finish everything before Xmas
and gifts.

Hey D., honestly I do hope you can make it. Still feel that I owe you something. And waiting for childish frivolity sometimes is a nice feeling.

Thank you for your (business) mail.

Posted in Uncategorized | 4 Comments »

19th Nov 2007

Nothing else matters

Trong một ngày mát như cuối thu Hà Nội.

Sau một buổi chiều ngồi cafe vườn. Và tiếp tục ngồi ở Hi End nhìn qua cửa sổ. Nhạc lè nhè, buồn buồn, gợi nhớ một cái gì đó mà không nghĩ ra. Cũng không cố gắng nghĩ. Không có gì quan trọng cả.

Trong một buổi chiều như thế chẳng có gì là quan trọng cả.

“Em thấy mình như được một bông hồng rơi vào qua ô cửa mở”.

Tự dưng nhớ ra câu thơ này. Bài thơ đọc lần đầu tiên một ngày khá xưa.

Cách đây mấy ngày, có bạn bảo mình nên tự vấn khuynh hướng suy nghĩ nhà nước của mình. Lúc đó mình cười nhưng cũng hơi trăn trở.

Chiều nay, buổi chiều như mùa thu Hà Nội ngồi cafe vườn. Nhận ra một khuynh hướng suy nghĩ nhà nước có thể annoying đến chừng nào. Cho dù câu chuyện của chúng ta là về Ratatouille và Les filles du botaniste, về Paris, về tương lai và những điều viển vông.

Và mình quyết tâm sẽ không như thế, sẽ cố gắng có một điều không thay đổi dù rất nhiều thứ mình đã cố gắng thay đổi (dù bạn Liên bảo mình vẫn stay still chứng tỏ các cố gắng của mình chưa thành công lắm ), một niềm tin của tuổi 20 còn lại, open mind for different views. And nothing else matters.

Posted in Uncategorized | 4 Comments »

17th Nov 2007

La paresse à-la-francaise

http://www.achatpublic.com/news/2003/07/2/AchatPublicDossier.2003-07-09.0545/dessin%20juillet_240x228.jpg


Viens de jeter en coup d’oeil sur les réformes tellement protestées par les paresseux Gaulois.

Allez les francais, bougez vos fesses!! C’est exactement pour ces réformes que vous avez voté le petit Sarko, n’est-ce pas?

autonomie des universités

régimes spéciaux de retraite

Posted in Uncategorized | 10 Comments »

16th Nov 2007

Nhảm

Chat chit trong lúc làm việc mùa cưới

– check mail chị chị
(gửi cái hình ở trên, description hình: hàng hiệu)

– sao giống đi chụp hình nghệ thuật quá dzạ hong giống chụp quảng cáo
thì đã có ý tưởng gì đâu, chụp ầu ơ
– thiệt tình
– có mấy cái làm quảng cáo được… nhưng em chọn góc mặt đẹp để show thôi, đang giới thiệu người mẫu mừ
bảo em nì đi đón quả ăn hỏi
nhưng mừ ko thân
– chụp cho nó cả đống ảnh, lại còn mời ăn rồi, chưa tính là thân hả
hay chị đi bưng nhở, chưa chồng mừ
– hong
– biết ngay

(hàng này ở SG, trẻ xinh ngoan mũm mĩm, ai có nhu cầu làm quen thì báo )

Posted in Uncategorized | 5 Comments »

13th Nov 2007

Ở lại đi

Copy từ blog bạn GIÀYĐỎ, dù bạn bảo mình không phải là bạn tốt

Ở lại đi!

Nơi này còn một câu chuyện vui chưa hết

tiếng cười chưa dứt

đêm chưa về sáng…

Nơi này còn cần một người để lau nước mắt

cần một tiếng thở dài đồng cảm

cần một cái lay vai thức tỉnh…

Nơi này còn những ngày thật ngắn

còn những đêm thật dài

còn những bình minh một người chưa thức giấc

những hoàng hôn một người đã chợp mắt…

Nơi này còn cần một giọng nói tha thiết

còn cần một tấm lòng thành thật

còn cần những ước mơ viển vông…

Nơi này còn một giấc ngủ bình yên

còn một cơn gió về thật nhẹ

còn một ánh trăng qua cửa…

Ở lại đi

nơi này còn cần tất cả!

Nguyễn Phong Việt

Posted in Uncategorized | 1 Comment »

10th Nov 2007

Ngày ấy đã qua lâu

Copy từ blog bạn Nhị Linh. Không cần lời nói đầu nào.

Gửi B. Pasternak. Bài số 2

Dây linh lan ngày nối ngày bò dần lên mặt ghế
Trống không và hoen gỉ, đứng lặng trong vườn hoang như nấm mộ thời gian
Ngọn nến leo lét trong phòng, chủ nhân vội đi đâu, bỏ lại
Qua điểm đăng-ten ngả vàng, gió trút lá đông vào
Ngày ấy ngập ngừng, ngày ấy đã qua
Cuốn sổ lật trên bàn, dấu mực đen hoen ố
Bàn tay ngại ngần đưa những dòng chữ không nơi tạm trú
Chàng trai đợi người yêu bên đường ray xe lửa
nắng cũng như mưa, những bông hồng gai dại phất phơ, lá cờ rũ dòng người lang thang kiên nhẫn đợi chờ
Ngày ấy đã qua, đêm chậm chạp chuyển mình
Cố viết nốt, nhưng ngọn bút không cần anh nữa
Quả táo cắn dở, khoai tây một củ, bình nước lạnh trong phòng không bếp lò
Ngoài kia những đường ray ẩm xì, trắng như nhung tuyết phủ
Ngày ấy đã qua, lạnh cóng bàn tay anh viết cho ai
Quyển sách vài trăm trang vượt thời gian ngoại tiêu đề ai người nhớ
Là dấu chỉ tấm bia trên hầm mộ đá cổ dây linh lan bò
Là tiếng khóc người thiếu phụ gục đầu vào dĩ vãng
Ngày ấy đã qua, có con chó chạy quanh ngôi biệt thự lâu rồi vô chủ
Con chó đói đợi củ khoai và tiếng còi xe lửa
Cùng một con quạ làm tổ trên ống khói vỡ mái nhà sạt lở
Ngày ấy đã qua, vĩnh viễn người đi biệt xứ
Rồi cỏ linh lan xếp theo hình chiếc ghế cổ…

Tấn Phong

Posted in Uncategorized | No Comments »