Archive for October, 2008

31st Oct 2008

References

Các loại reference, để vào đây từ từ nghiên cứu

Đèn

_DSC8501 by giangtrangvn.


Bàn

table2 by you.

table by you.

Bếp

kitchen by you.

Tủ bếp
kitchen2 by you.

Phòng khách

living by you.

Posted in Uncategorized | 9 Comments »

26th Oct 2008

Hà Nội, Hà Nội

Kem by you.


Mang về:

một quyển Nhiều cách sống (đã kịp đọc một phần ba trên máy bay)
vài quyển sách mua ở Đinh Lễ
quà sinh nhật muộn
dư vị của bún ốc, bún thang, xôi xéo, nem cua, chả cá, bánh cuốn, gà tần
của Orange Blossom toàn vị nước cam và Mojito toàn mùi bạc hà
mưa bay, khói thuốc và những con đường chật hẹp phố cổ

Colors by you.


Để lại:
một cái váy không dài không ngắn trên mắc áo trong phòng khách sạn
một gói chè thái nguyên
một khăn lụa chưa kịp lấy
một cuộc điện thoại chưa kịp gọi
một tin nhắn không kịp trả lời

Picture 057 by you.


Đọc trên Heritage viết cafe 84 Nguyễn Du đã trở thành Sen Nam Thanh fine dining.

Những gì xưa cũ đang biến mất dần đều khỏi Hà Nội và khỏi tâm trí. Đã không quay lại Tuệ Tĩnh để nhìn lại ngôi nhà cũ giờ đã là nhà của người khác.

Đã không quay lại Photo cafe. Đi lượn phố cổ như du khách.

Picture 052 by you.

Chỉ có căn gác nhỏ phố cổ buồn buồn gợi nhắc cái gì không biết nữa.
Và “những mê lộ mưa bay” (câu này nghe được trên máy bay)
Dẫn về SB furniture
, đèn Eglo, cơm tấm sườn, sofa ở Paris Deli,…

Posted in Uncategorized | 8 Comments »

24th Oct 2008

Protected: Red

This content is password protected. To view it please enter your password below:

Posted in nhảm | Enter your password to view comments.

15th Oct 2008

Loạn đàm bên phiên tòa Chiến Hải

Kết cục phiên tòa

anh nghĩ bác Chiến có kháng án ko

– có thể

– anh nghĩ có thay đổi được gì ko

– chắc họ ko muốn thế nên có thể sẽ cho 1 cái deal nào đó kiểu như 1 năm rồi thả còn nếu kiện cáo thì đến xử phúc thẩm có khi cũng hết 1 năm :-D

– hi hi cũng khổ thân bác ý

– ừ, ko cãi bướng thì chắc nặng cũng chỉ 1 năm

– ừ nhưng bác ý như thế cũng tốt. Các báo viết bênh ra phết

– thôi nhưng mà thành danh

– ừ

– mình ở địa vị đó chắc sẽ như anh Hải ;)) chứ ko được như anh Chiến

– tư thế của anh Hải luồn cúi quá ;))

– hihi, thế mà là hình tượng trên bao nhiêu blog trong suốt 1 thời gian dài

– nói chung là anh Hải chắc được cảm thông ;)) anh Chiến sẽ được kính trọng :-D và bà con đọc báo sẽ tiếp tục đặt câu hỏi. it’s good

– tất nhiên như anh ấy cũng là bình thường

– ừ

– mẹ già vợ trẻ để ai trông, anh hùng mà làm gì

– ừ, mình cũng sẽ thế thôi, nhưng ý là như anh Chiến sẽ tạo được hoài nghi trong dư luận, với cách các báo đưa tin như vậy, và đấy là 1 cái tốt

– nói thế chứ tùy, cũng có thể mình như Hải, mà cũng có thể mình như Chiến

Posted in Uncategorized | 5 Comments »

12th Oct 2008

Condolences, chị Phượng


http://www.khampha24h.com/images/Image/posterhatmuaroibaolau.jpg

Chiều nay 4h, bầu đoàn kéo nhau ra Megastar Hùng Vương nhăm nhăm xem Hạt mưa rơi bao lâu, đạo diễn Đoàn Minh Phượng.

Chạy ào vào chỗ mua vé sợ muộn, thì được báo… Hạt mưa rơi bao lâu hủy việc chiếu. Tuần phim Việt Nam chỉ chiếu 2 phim Việt Nam: Những cô gái chân dài Áo lụa Hà Đông.

Bầu đoàn tiếp tục buổi chiều chủ nhật standard đúng công thức với Angus, Thongs and Perfect Snogging, popcorn, blahblah…

Tối về, lên blog chị Phượng định mách một câu, đã thấy có bạn khác mách trước.

Chị Phượng comment trả lời: Ban tổ chức không buồn báo cho mình một tiếng, mình mời bạn, cũng không biết mà báo lại cho họ. Xứ này đừng làm gì, để khỏi bị coi rẻ. Viết thì vác bản thảo chạy vòng vòng, chỉ muốn khóc. Làm phim xong thì gửi 2 bản về trong nước, nhét dưới gậm giường tốt hơn, lại dại dột lôi ra, gửi đi.

Condolences, chị Phượng. Biết thế rồi, vậy mà…

Posted in Uncategorized | 3 Comments »

10th Oct 2008

Mưa bão tan đi

Chiều Hàm Ninh 2 by you.


Cúi xuống nhìn sâu trong mắt và nghe mưa bão tan đi trong đại dương


Cúi xuống cho đến bạc đầu trên phút giây nhiệm mầu


Cui xuong that gan – Giang Trang….wma –

Posted in Uncategorized | No Comments »

09th Oct 2008

Luôn luôn, mãi mãi

Vừa nhìn thấy thông tin Le Clézio được giải Nobel Văn học.

Nhớ ra một cuộc đối thoại cách đây nhiều năm, với madame Marie-Annique.

– Văn học Pháp nhiều thập kỷ gần đây, tất cả các gương mặt đáng chú ý đều là dân nhập cư.
– Có Le Clézio.
– Le Clézio hả? Mày không biết à, lão ý vốn là pied-noir (người Pháp sinh sống ở các vùng thuộc địa châu Phi, nhất là Algierie, và phải quay về Pháp khi các vùng đất này dành được độc lập).

Lúc nãy xem lại thì anh không phải là pied-noir. Trước Thế chiến II, gia đình anh ở đảo Maurice thuộc Anh, còn anh sinh ở Nice.

Nói chung mình không biết gì nhiều về Le Clézio, dù lúc đó (mình cho) là một gương mặt đáng chú ý. Hình như chỉ đọc có 1 quyển truyện ngắn của anh và hình như cũng hay.

Nhưng nói chung năm tháng làm rất nhiều thứ hình như hay biến mất dần đều khỏi ký ức. Thứ duy nhất còn nhớ, là một trong số những truyện ngắn ấy đã kết thúc bằng bốn chữ tiếng Việt: LUÔN LUÔN, MÃI MÃI.

Còn truyện ngắn đấy như thế nào thì hầu như mình cũng đã quên mất.

Chúc mừng anh Jean-Marie Gustave Le Clézio.

*
**


Về madame Marie-Annique Le Mouël. Nhiều năm trước, khi Marie-Annique thỉnh thoảng mời tôi ăn tối hay rủ đi xem phim với nhã ý giúp tôi cảm thấy dễ dàng hơn khi đang xoay xở một mình trên đất Pháp, hẳn bà đã đâu đó 60 tuổi. Khó đoán được điều này, vì bà có cái vẻ boyish/garconne, cao gầy, giản dị, hay mặc một cái sơmi dài với quần jean, giọng nói khàn khàn ấm áp và cái vẻ giễu cợt nhẹ nhàng.

Bà nấu ăn không xuất sắc gì, nhưng có ngôi nhà ấm áp với nhiều sách và nến thơm, là người cởi mở đồng thời hoài nghi, và luôn gọi chồng là “đại trí thức” (mà quả là thế) với vẻ nửa âu yếm nửa cười cợt.

Marie Annique hay cuốn một điếu thuốc Drum nhỏ với cái vẻ tự cảm thấy hơi có lỗi nhưng hoàn toàn tận hưởng, và vẩy tàn thuốc vào một chiếc gạt tàn bỏ túi bé xíu. Bà hút thuốc cuốn để có được cái ảo tưởng (mà bà tự biết là một ảo tưởng) là bà hút không nhiều.

Tôi đã đi xem The Magdalene Sisters với Marie-Annique. Chúng tôi hẹn nhau ở rạp chiếu phim, và thấy bà đến một mình, tôi đã hỏi:

– Jean-Louis không đến sao?
– Ông ấy cuối cùng vẫn là người Thiên Chúa giáo. Ông ấy không chịu đi xem phim nói xấu nhà thờ. Còn tao, vô thần và gốc Do Thái, nên tao cứ xem tất.

Và thế nào nhỉ, từ Le Clézio đã bay qua Marie Annique?

Posted in Uncategorized | 4 Comments »

07th Oct 2008

Protected: Narcissism

This content is password protected. To view it please enter your password below:

Posted in nhảm | Enter your password to view comments.

03rd Oct 2008

Conversation

Actually I was on the way to post some nhảm nhí conversation, but finally…

– if history repeats, and steve is right again…

what was the history?

– là t khong năm rưỡi, 2 năm trước, cu này đã nói vanh vách cái khng hong mà M đang đi qua. nói vanh vách tht ch không phi là mt cái wild general guess. sure it was a guess, means a prediction of future, could be wrong but he predicts pretty details: how is it going to happens and how sucks it is and how many didn’t recognize it…

– and what does he say for now?

– then vietnam economy is going to suck bad. still running away from dong is a good strategy. (he was also right saying it was not the best choice running for euro). Europe is going through the same thing america is going through. He’s not at all optimistic about the economy here, and I share the same idea.

we are already in a pretty bad situation that it will takes some time to get back on the track. and we are not yet at the bottom of it. it took some times for us to get down here. it will take some time for us to get back up where we were.

there is no magic wand (which I think part of the public hope that there is one, even worse :-D hope that the government might have it). since inflation started to be a noticeable problem, it’s been only like 8 months. what I hate is the government and its media always try to give false optimism: wow, inflation has gone down compare to last month. last month was 29 % and this month is 28.4 , wow, should I be so happy about it?

I see people losing jobs. people losing more money in stock market (for false optimism). I myself lost money too, in every “investment” I’ve made

– ya, seems everybody losing

– and it seems to me that there is not enough “worries” about it. maybe I’m wrong? are people you know worried?

I think many has been manipulated by media. Even me, for sometimes, I thought things seem okay. till that American crisis.

– yeah, you can’t keep worrying all days. I’m still buying more stuff

– and at least, USD goes down. We have no bank dept so it seems okay. I still travel and shop. I kinda thought it was okay, then the gold goes up and down crazily and the american thing

– it can certainly be ok, the problem is sometimes we have to change our definition of “ok” :-D it is like for a while, a Camry is ok, then after a while, an Attila is ok too. we (you and I) will have enough food to eat and I can keep my lifestyle unchanged. but that’s us. for many others, enough food to eat too but it is hard keep up the lifestyle without having a permanent headache and worries

– sure

– and for quite a number, I think it’s not easy to afford food too

– I think so too

– I know this guy, J, who works for World Bank. he only comes here every couple months. I just had lunch with him 2 days ago and he’s the same thing E said, that his retirement is gone

– wow. Did E. lose money already?

– they do, their parents too

– wow

– their stocks now are “just a bunch of worthless papers”. and J. is a typical little upper middle class american who has a very good job

– wow. now I know someone around who is touched. And it’s not something so far anymore :-?

_______________

A more nhảm conversation

– Sáng nay lu bu quá không nhìn thấy SMS :-D

– Kinh quá, có cần tuyển trợ lý không? :-D

– Hi hi đang cắt giảm nhân sự nên phải làm thay việc của trợ lý mà ;))

– Mẹ, thế là vẫn thất nghiệp rồi :-D :-D

– Tưởng muốn làm trợ lý là dễ hả :-D

– Thế nhà mới có cần quản gia hay lao công gì không :-D

– Nhà chật lắm, làm gì có phòng ngủ 50m2 ;))

– Mẹ kiếp, ha ha

Posted in Uncategorized | 2 Comments »

02nd Oct 2008

Vẫn nhủ lòng mình là hương cốm…

Hôm trước trời mưa mưa mát mát, uể oải lượn trên VNExpress thấy ảnh người ta làm cốm.

Chợt nhớ cốm da diết.

Vào blog bạn GT, thấy những tàn phai mùa thu, vào comment là nhớ cốm.

Hôm nay đã thấy Express gửi vào một gói cốm to. Để trong phòng làm việc một lúc đi ra ngoài, đến lúc vào thấy mùi cốm với lá sen phảng phất.

Trưa đi ăn, mở gói cốm ra ăn thử, dẫu biết rằng sau một ngày trên máy bay, muốn ăn phải vẩy nước nhét vào lò vi sóng.

Cốm hơi khô, hẳn không như lúc mới mua, mà nhìn nơi này lại nhớ nơi xa, nhớ mẹ buổi sáng sang đường lấy cốm dặn người ta từ hôm trước, nhớ lúc nhặt cốm trên thúng chị hàng bên hông chợ Hàng Da ăn thử.

Ngày xưa đọc Thương nhớ mười hai, ai biết có lúc tuy không thương nhớ mười hai thì cũng mang lòng nhớ cốm.

Hôm qua, nói chuyện sáu tháng một năm, đêm nằm nghĩ vẩn vơ. Sáng bạn hỏi làm sao mà trông uể oải, biết nói làm sao. Đến cốm mà còn đem lòng thương nhớ…

Cảm ơn mẹ cháu Bơ nhé :x

Posted in Uncategorized | 10 Comments »