Văn hóa phẩm đây là của anh Linh.
Xuất xứ của chúng nó là từ Mỹ.
Trên tờ khai hải quan, chúng nó trở thành: “Đồ dùng, bao gồm quần áo, giày dép, sách khoa học”.
Và em mất tiêu 2 nửa buổi chiều x(
Sự tích bắt đầu là anh Linh, khi dọn nhà về Việt Nam, đã gồng gánh theo một núi sách. Em đã bảo lên ebay bán quách đi thì lại lười. Thế là tốn thêm 1 núi tiền gửi về.
Bên lề, nhân nói tới ebay: cách đây vài hôm, em có ý kiến là có khi em nên túc tắc dọn tủ sách với đồ sang nhà hàng xóm là vừa. Hàng xóm lượn 1 vòng quanh tủ sách và bảo: có khi dạo này em nên chăm lên ebay.
Quay lại chuyện núi sách của anh Linh, anh đấy xoay được 1 cái promotion nếu gửi sách về Sài Gòn, tiết kiệm được 400 đô so với gửi về HN. Thế là bên cạnh cái núi được gửi về HN, thì còn 1 núi nữa gửi… cho em.
Cái núi về HN đã có kết quả hết sức thê thảm: anh giai của anh L đã lên xuống Nội Bài 1 số lần, sách được chuyển sang Sở Văn hóa giám định, anh giai của anh L phải ngồi kê khai tên từng quyển, và đâu như đóng tiền giám định 10K/quyển. Hết sức thê thảm.
Trước Tết, em được báo đến giải quyết đống sách về SG. Nhưng vì em bận ăn Tết, và các nơi chuyển hàng door to door không chịu đến nhận hàng nữa, nên em ỳ xác ra.
Hôm qua vác xác đi lĩnh, mất nửa buổi chiều lấy các loại bill, xếp hàng, hải quan… Nghe nói đống hàng gửi về bị thiếu mất 1.5kg. Chị làm thủ tục bảo em nên đi hỏi hải quan lại.
Hơi đâu. Mất vài quyển sách chả chết ai :-D Nên em đòi cứ làm luôn đi chị.
Rồi chị hải quan hỏi trong đó có gì. Em bảo có sách. Chị ý bảo tốt nhất là nếu mới đi Tây gần đây thì đem hộ chiếu với tờ khai xuất nhập cảnh đến khai là hàng mình mới đi, mang về, nhận cho dễ, đỡ phải nộp thuế.
Thế là thôi em đi về. Hôm sau mang theo hộ chiếu tờ khai xuất nhập cảnh đi Đài Loan về. Đến đoạn lấy hàng rồi, thì chỗ lấy phiếu hàng bảo giấy tờ của em là từ hôm qua, giờ phải… xếp hàng làm lại b-) Quá sức bất bình, em gọi lung tung các kiểu nhờ vả xem có cách nào nhanh hơn không, nhưng chả có cách nào, thế là em xếp hàng tiếp.
Cuối cùng đến đoạn lấy hàng ra, hỏi trong đó có gì. Bảo có sách. Chú coi kho, có con sắp đi du học, rất lấy làm thông cảm, dù số của tờ khai vận đơn so với số trên phiếu bị sai cũng cho lấy hàng ra.
Đến chú hải quan, hỏi con đi học đâu về, con đi Mỹ về ạ (he he). Con đi mấy năm, dạ 2 ạ. Đi học bổng hở, dạ vâng ạ.
Mở ra thấy một đống sách, chú bảo, “giời ơi, tri thức là sức mạnh”, giọng não nề thông cảm thương xót con gái đã mất công đi Mỹ còn dại dột ôm 4 thùng 65 kg sách về. Chú đọc chính tả cho chép vào tờ khai hải quan là “Đồ dùng, bao gồm quần áo, giày dép, sách khoa học” (“phải ghi rõ là sách khoa học chứ nhỡ người ta tưởng sách giáo lý thì sao”) xong rồi con cảm ơn chú con về.
Ra đến cổng, đống sách được tống cho em chuyển hàng door to door ra HN. Em thoát nạn.
Văn hóa phẩm đồi trụy đã tuồn vào VN như thế. Mất 2 nửa buổi chiều làm việc của em.