18th Jun 2009
Chỉ còn mưa mùi nước mắt đêm
Nhân đọc thấy trên blog bác Goldmund, tìm thấy bài thơ này.
Mùi mưa hay bài thơ của M.
Hoàng Hưng
Tất cả nước mắt loài người bao vây nhà ta
Nằm bên anh em kể câu chuyện buồn
Chôn sâu trong lòng giờ mới nói ra
Gợi ý của trận mưa chưa từng thấy
Đã một nghìn đêm mưa trắng đêm
Điên cuồng nhớ mùi anh như con bò cái nhớ mùi phân rác
Anh đánh mất mùi anh trên những sàn đá lạ
Chỉ còn mưa mùi nước mắt đêm
Em còn yêu anh không yêu đến đâu giận ghét đến đâu
Mười lăm năm lòng mình chưa hiểu hết
Mưa mưa ngập tầng trệt
Đưa nhau lên gác xép nằm nghe mưa sập mái tôn
Ước nằm nghe mưa rồi chết
Đêm 25/6/1992
Ở đây không có mưa. Thôi chỉ có mưa trong lòng. Sụp đổ :=>
Ấy bình tĩnh :), skeptism forever!