Archive for December, 2014

31st Dec 2014

Rồi một năm đi qua…

Tuần cuối năm quả là tuần ăn chơi hùng hục. 27-30 nằm dài nhìn ra ánh hoàng hôn Đà Lạt. Hoàng hôn Đà Lạt, như năm 2009. Như những năm sau đó mà mình đã không ghi blog.

Same place, different times. Cứ mỗi lần bước vào căn phòng đó, mình luôn nhìn thấy những bông hồng trắng cắm trong bình như những năm xưa, dù những bông hồng không còn ở đó.

Hoàng hôn Đà Lạt, và những người bạn. Sau tuổi 26, mình đã không kết thêm bất kỳ một tình bạn nào mới. Tất cả những người bạn đều là những người ta quen năm 26 tuổi trở về trước. Cũng là điều hiển nhiên thôi. Để bắt đầu một tình bạn, cần một sự gắn kết vô tư, sự thích thú lẫn nhau không dè dặt và toan tính. Để xây dựng một tình bạn, cần đầu tư nhiều thời gian. Trước tuổi 26, tuổi trẻ vốn rất sẵn sự vô tư, bồng bột và nồng nhiệt để bắt đầu, rất dễ dàng để tiêu tốn thời gian cho tất cả những thứ có thể và vun đắp từ nhiều người người quen trở thành một số người thân hơn, rồi một số trở thành bạn, rồi một vài trở thành bạn thân.

Sau tuổi 26, nhiều sự vô tư mất đi, thời gian trở nên xa xỉ hơn, tiêu thời gian cần nhiều cân nhắc và tiêu thời gian cho những người không biết liệu có trở thành bạn hay không thì quả thực là một đầu tư kém hiệu quả.

Nên ta chỉ còn lại những người bạn cũ, những người đã gắn bó không phải vì luôn bên nhau, mà vì đã có chung một lịch sử, đã chia sẻ những bí mật  và đã gợi nhắc cho nhau những điều không thể lặp lại của tuổi trẻ.

Đà Lạt đã là một chuyến đi như thế, với những chuyện điên rồ không hẳn bởi vì ta vẫn còn điên rồ, mà bởi vì những người này đã biết ta đã từng có thể điên rồ như thế nào và ta không ngại tiếp tục điên rồ với họ.

Và một chớp hoàng hôn đỏ rực như lửa cháy trên xe rời Đà Lạt. Chúng ta biết rằng chúng ta sẽ nhớ về những ngày này.

Vừa thả được vali xuống ngủ 1 đêm, sáng hùng hục đi làm, trưa mắt la mày lét ôm laptop lên xe, gõ lóc cóc lóc cóc sửa những dòng hợp đồng cuối cùng gửi đi để có thể nằm dài bên bờ bể bơi, ngửi mùi thịt nướng bay lên.

Đêm cuối năm. Cảm giác chẳng phải lo nghĩ gì thật là một cảm giác lâng lâng của một đêm cuối năm :-) Ngày mai đã là một năm khác.

Posted in me | 1 Comment »

25th Dec 2014

Noel, 2014

Nói chung hầu như mình ít khi nhớ Noel mình làm gì. Hồi tuổi teen xa xưa, hậu quả của việc đọc sách quá nhiều là đôi khi mình cũng vào các nhà thờ chơi, để xem có một cảm giác holy nào không, có khi đôi khi có cũng nên. Sau tuổi teen, các nhà thờ không còn sức hấp dẫn nào đặc biệt với mình trừ phương diện thẩm mỹ.

Mấy năm ở Pháp mình cũng chả đi nhà thờ vào Noel, nói chung mình chỉ… đến nhà bác Lâm ăn đêm Noel. Bác giờ đã về với Chúa, mong bác yên nghỉ. Cả nhà nội ngoại mình đều theo đạo. Vài bác vẫn đã ở lại với đạo. Bố mẹ mình thì không, dù đều có tên rửa tội đầy đủ là Maria và Giuse. Theo kinh thánh Maria quả đã lấy Giuse, nhưng mình ngờ thời đó tới 70% con gái các nhà theo đạo có tên thánh là Maria, nên chắc đó cũng không phải là một định mệnh gì đặc biệt.

Nói chung mình chả có kỷ niệm gì nhiều với Noel. Thời mình còn nhỏ ở Matxcva, mình cũng tin có ông già Tuyết – một phiên bản Nga của ông già Noel và đến vào dịp năm mới. Hàng năm ông hay để 1 túi quà treo trên cửa sổ vào đêm cuối năm. Cho đến khi mình phát hiện ra cái túi của ông ý giống y miếng vải trong tủ chăn gối, và mẹ lỡ miệng bảo món quà ông già tặng mình có giá 3 rup.

Về sau này, tuy chẳng nhớ nổi chính xác ngày Noel năm nào đã làm gì, nhưng có một mùa gần Noel, 2008, ở Singapore, giữa tháng 12, bạn P mang nhẫn đeo vào tay mình xong thì đại khái ôm hôn nhau và trên đường đi ra bar thì quên điện thoại trong taxi :p

Vài năm sau, cũng vẫn những người liên quan, cuối tháng 12/2012 ở Cát Bà với một vụ sửa chữa lớn hẳn đã góp một phần kha khá biến bạn P thành P đầu bạc, đã từng được nhắc tới ở đây. Cần phải quote lại một câu tâm đắc miêu tả những ngày này: “Những ngày không làm gì nằm trong chăn ngay đúng hướng gió ấm của điều hòa thổi xuống qua mau (chỉ những ngày làm việc là dài :p )

Vậy mà chớp mắt đã 2 năm.

Xem lại blog, từ tháng 12 năm ngoái đến tháng 12 năm nay có tổng cộng 5 blog entry bao gồm cả entry này. Đôi khi cũng hơi buồn, chợt nghĩ về sau này đọc lại, sẽ có thật ít dấu vết để tìm lại được những gì mình từng nhớ, nghĩ hay làm vào giai đoạn này – những năm ở tuổi 35-36. Nhưng biết làm sao, với tuổi tác, đôi khi ta có một cảm giác không tránh khỏi của sự cùn mòn và buồn tẻ đi, và không viết gì nhiều khi vì quả thực chẳng có gì để viết.

Hôm nay đọc blog của bạn Tequila. Hồi xưa của đáng tội mình chả thích bạn Teq lắm, vì mình luôn nghĩ bạn ý và mình là 2 chủng người khác biệt :D Mười mấy năm trôi qua, giờ đọc lại blog của bạn ý, đôi khi, mình có cảm giác loài người nói chung có nhiều điểm tương đồng hơn họ có thể tưởng.

Dẫu sao thì, một năm cũ cũng đi qua.

Posted in me, Remembrance | 2 Comments »