10th Jun 2020
Đọc lại thơ cũ
MỸ TỪ
THANH
Bên Trời Bão Loạn
Đưa chân chiều
thầm tiếng hát điêu tàn
Hoàng hôn về tan nát giữa môi phai
Phố bụi chờ đời thay áo đỏ
Chết người
cho thắm tới môi cười
Máu khô từ thuở lạnh.
Gươm rơi…
Đâu người nhớ nhau không thề hứa
Đường về, khép cửa. Đẹp xa vời
Manh áo thơ ngây còn gởi mãi
Bụi sầu quên phủi
vải u hoài
Giữa chiều kiêu bạc, hãy rách vai !
Dấy mộng trùng lai nơi vó ngựa
Bên trời bão loạn
ghé môi cười.
(Joseph Huỳnh Văn)
Leave a Reply