Archive for the 'music' Category

19th Jul 2021

You got me singing

https://youtu.be/uVnxP6e9i-0

You got me singing
Ever since the river died
You got me thinking
Of the places we could hide

You got me singing
Even though the world is gone
You got me thinking
I’d like to carry on

Posted in music | 1 Comment »

17th Sep 2012

Sự nghiệp trốn học đi xem musical Cats

– cái musical Cats đã rất nice, xem live có không khí hơn hẳn

– hic hic… tui hận

– mặc dù cái musical là ở ngoài trời :-D outdoor amphitheater

– thế cá có trốn học về trước ko?

– à tui chuồn trước nửa tiếng chứ, và cái taxi tui order ko tới, tui đã đứng tuyệt vọng ở góc đường, gọi cho nó, nó bảo đến ngay nhưng ở Sacramento gọi taxi từ lúc gọi phải 15-20 phút mới tới.

Tui ra khỏi lớp lúc 4h10, ở ngay đó có cái trạm xăng, có taxi vào đổ xăng tui nhảy lên luôn, 10 phút sau cái taxi tui gọi, gọi cho tui 2 lần tui ko bắt máy .

Tui đến ga 7 phút trước khi tàu chạy và có 1 hàng đang xếp để mua vé, tui xin mua trước nhưng bà đứng đầu hàng đã ko cho. Đến lúc xếp hàng xong và mua còn 3 phút, và từ chỗ mua vé đến chỗ tàu là gần 500m, tui hoàn toàn là chạy hộc hơi, và lên đến tàu thì chân tui cứng tê lại luôn, nặng như chì kiểu tui phải bỏ giày ra để bóp chân, và bà đứng ở cửa tàu hoàn toàn là vẫy tôi và chờ tôi để đóng cửa tàu.

– wow… thiệt là đáng nể á, ăn chơi quyết liệt

– và tui đã khát nước kinh hoàng và đi tìm cái toa bán đồ ăn, và trong lúc chờ mua và lúc mua, tui đã ho sù sụ ko kìm lại được suốt 15 phút, đến nỗi ông bán đồ cho tui khuyên là tui nên kiếm thuốc uống, tui đã vừa ăn cái hotdog uống nước vừa họ sù sụ, sau đó tui quyết định lấy thuốc ra uống, và cái rhumenol đã làm tui ngủ gật trên tàu, tui cũng sợ ngủ quên nên tui để cả alarm để báo tui dậy (cũng hơi thừa vì ga tui là ga cuối).

Tui bị ho thế là đến ga Oakland tui kiếm chỗ mua nước, có cái auto-machine bán cafe và chocolate nóng, tui lơ ngơ ra nhòm, bỏ tờ 1 đô vào, ấn nút các kiểu, ấn start, thấy tiếng chảy tồ tồ, nhìn xuống chỗ supposed to take the cup, tui phát hiện ra là tui phải kiếm cái cup để vào đó :-D

– thế xong đưa miệng vào hay lấy tay bụm lại? =))

– thiệt là một kinh nghiệm đi Mỹ. Tui nhìn nó rồi tui đi chứ. Chú GG đợi tui trước cửa, lúc đó còn 9 phút đến giờ diễn, xong rồi bị lỡ mấy chỗ rẽ, đúng 7h đến cái chỗ GPS chỉ thì hoàn toàn là một lối đi lên đồi không có gì giống cái nhà hát. Chú GG bảo tại sao lại chỗ này được. Tui bảo nó ngoài trời mà, chắc có khi nó đó. Chú GG bảo musical sao mà hát ngoài trời được. Tui bảo ko đọc lời giới thiệu hả, nó bảo outdoor và cần ăn mặc thích hợp. Đỗ xe xong hì hục leo lên đồi, chú GG bảo “em vẫn chưa hình dung được rạp hát gì mà ngoài trời”, tui bảo “em cũng chưa thấy, nhưng chắc như Colosseum ở Ý là cùng chứ gì”. Leo đến đỉnh đồi, hộc cả hơi, thì phát hiện ra thiên hạ đều đi xe lên đồi cả, chỉ có mỗi mình leo bộ.

Sự nghiệp đi xem musical như vậy đó, ngoài ra thì nó rất nice, rất có không khí, hay, một số đứa mang chăn đi quấn :-D
Còn tui giờ đang ở nhà ăn súp và uống trà gừng vì cảm lạnh.

Posted in me, music, nhảm, travel | No Comments »

05th Jun 2012

Một thoáng thôi là mất đi…

Một thoáng thôi là mất đi
Thanh xuân theo bóng mây không về
Chỉ còn lại chút hồn nhiên
Trong ta rồi cũng phai tàn

Chiều nay nghe bài này, Sài Gòn gió và mưa. Mơ một ngày không xa, ngồi trên ban công nhìn ra bờ sông hoang vắng.

Cùng nhau nhìn thanh xuân đi qua.

Một phút giây rồi biến tan…

Posted in me, music | No Comments »

22nd Nov 2011

Adagio 2046

“Nhạc này chả có gì sâu sắc, cứ nông nông da diết, mà nghe có khi khóc lúc nào không biết”

Em đã nói như thế, một năm nào đó, có thể là 2005.

Hẳn chị sẽ quên rằng em đã nói như thế, như đã quên biết bao nhiêu câu nói vô thưởng vô phạt trong đời. Nhưng bởi vì nó đã được viết ra. Nên nó đã không bị quên.

Từ ngữ có một sức mạnh. Giống như hình ảnh.

Và bởi vì câu ấy đã được viết ra, nên bây giờ chị vẫn có thể nhìn thấy lại buổi tối hôm ấy, ở Era, cái bàn ở giữa quán và tiếng violin nông nông da diết mà nghe có khi khóc lúc nào không biết.

Và cả vẻ mặt uncertain của em lúc ấy. Tình yêu có bao giờ là certain?

Đã nhiều năm trôi qua. Em đã follow your heart.

Nhưng bất cứ lúc nào đọc lại những gì mình đã viết ra, chị lại nhớ lại buổi tối ở Era, uncertainty, youth.

And I wish you love.

*
**

Viết xong cái đoạn ở trên, mới thấy cái nhạc nông nông da diết này có thể khiến người ta trở nên sến thảm thiết đến biết chừng nào :-)

Posted in me, music, Remembrance | No Comments »

17th Sep 2010

Hanoi Boogie

:))

I used to drive around this lake I did. I did I did each Saturday with you. (girls) With you, with you ka-choo ka-choo koo. Japan on to Korea, where we’d write down our ideas who loved who – ooo ooo ooo.

We’d drive by Hanoi Amsterdam. I’d buy you chocolate ice cream with all of my dong. (girls) Your dong, your ding-a-dang-a-long-dong. I wouldn’t dare to mention that I needed your attention all day long – all day long.

And we do the Hanoi boogie
It’s lemon and soda, Turtle Pagoda
Oh yeah, baby shimmy shimmy shake
There’s love in the autumn, ice at the bottom of my cup, my cup, my coffee coffee cup.

One day that I remember well, The sun was turning all red and falling all down. (girls) All down, all down, all down behind the old town. We stopped and then we went in to a park named after Lenin walked around – then sat down.

You asked me for a kiss. I felt so shy to tell you the truth I didn’t know how. (girls) Know how, I’m pretty sure you know now! So I just sat beside you like a frightened baby tiger thinking wow – oh meow

The days are slowly marching on. The city that I adore is marching on too. (girls) Ooo-ooo Hanoi is moving on too. So take the stage and take your bows and take your birthday number thousand make it true – old and new

Still drive around this lake I do. Sill Saturday still me and still beside you. (girls) Still you, still ka-choo ka-choo koo! Some changes to the motor from a Wave to a Toyota but still blue – colour blue!

Posted in music, nhảm | 1 Comment »

20th Nov 2009

If I close my eyes forever

Nhân… thấy trên status của bạn Trí Quyền :-)

If I close my eyes forever
Would it all remain unchanged?
If i close my eyes forever
Would it all remain the same?

Posted in music | No Comments »

08th Nov 2009

Bao nhiêu là ngày, theo nhau đường dài

Trong chương trình nghe nhạc của Nemo, dạo này lại đâm thích nghe nhạc Phạm Duy mới chết.

Nghe bài này em Đoan Trang hát, lục lại bài Thái Thanh hát ngày xưa.

Nhưng em Đoan Trang rõ là có cái hồn nhiên, tươi mát của Em tan trường về, anh theo Ngọ về hơn hẳn giọng mẹ mìn của Thái  Thanh.

Posted in music | 3 Comments »

30th Oct 2009

Music

Vì bác sĩ bảo Nemo nên nghe nhạc, thế là Nemum khuân một đống đĩa từ nhà cũ sang nhà mới.

Nhưng vì buổi tối Nemum lại buồn ngủ bất tử, nên không thể nghe những thứ ồn ào được.

Nemo xem ra sẽ lớn lên với Chopin Nocturnes, Gary Karr double bass, Vivaldi Four Season, Perfect day Lou Reed và Le petit prince.

Rồi Nemo cũng sẽ đeo headphone để nghe những gì đó của thời mình tuổi mình, mà có thể mình sẽ không thể theo được mãi. Trong khi chờ đợi, thì cứ việc nghe những cái kia trong khi Nemum ngủ :-D

Posted in baby, music | 5 Comments »

23rd Oct 2009

Adagio – Secret Garden

Dạo này với hormonal unbalance, mình lại đâm ra… emotional, hi hi.

Sáng nay xem-nghe cái video của bạn Hải tròn, lại thấy bâng quơ da diết mà cũng không biết thực sự là điều gì.

“Có một lần ngồi hàng cà phê cách đây không lâu, cũng nhạc violin như thế này, hình như chính là bài này, em bảo “nhạc này chả có gì sâu sắc, cứ nông nông da diết, mà nghe có khi khóc lúc nào không biết”. Chị bảo “ừ cũng tuỳ tâm cảnh”.”

Bây giờ nếu viết lại, thì cái ngày ấy đã có thể gọi là lâu. Chúng ta đã vẫn như vậy in someway, nhìn một cách khác là có những điều đã không chịu thay đổi, và một cách khác nữa, đã thay đổi biết bao nhiêu với việc không thay đổi.

Và nghe nhạc violin như thế này, chính là bài này, mà vẫn có khi khóc lúc nào không biết.

Posted in movie, music, Remembrance | 2 Comments »

07th Jul 2009

The Call

Posted in music | 1 Comment »