07th Aug 2008

The road

The image “http://visions.mst.edu/BoesOnTheRoad.bmp” cannot be displayed, because it contains errors.

4 năm rồi mới lại chuẩn bị đi một quãng đường dài như thế. Hay đúng hơn, chưa bao giờ đi một quãng đường dài như thế.

Nhiều năm trước, đi những con đường dài một cách ngơ ngác, khi mọi thứ đều mờ mịt, có thể hứa hẹn mà có thể là bất trắc, của những con đường không thể biết trước.

Con đường phía trước nào cũng bất khả tiên đoán, nhưng bây giờ đã là nhiều năm sau. Chúng ta đã ở giai đoạn mà tương lai, một cách nào đó, đã phần nào có-thể-đoán-định, và như đã nói với bạn Tiny, chúng ta đã bắt đầu những bước đầu tiên set up cho thời gian còn lại.

*
**


Ngày mai, bé Bơ sẽ mổ. Wish bé Bơ all my best. Thời gian trôi nhanh lắm. Rồi chớp mắt một cái là bé Bơ đã tóc xõa váy ngắn đi đàn hát, và nhìn về tương lai một cách ngơ ngác rụt rè nhưng mong đợi. Như mẹ của bé đã từng. Như cô G. đã từng. Như tất cả chúng ta của một thời trong sáng diệu kỳ vì lũ trẻ vẫn cứ lớn lên và bước theo ta.

*
**

Ngoài ra, bạn Pút gửi tặng bạn Khuê Việt 3 quyển sách, bạn Miu gửi biếu bạn Phanxine 6 tờ báo. Nghe nói bạn Miu còn định gửi biếu bạn Phan một cái nón lá làm đạo cụ diễn viên hay để bạn Phan trình diễn thời trang, hi hi, nhưng mình đã thẳng thừng từ chối việc khuân vác những thứ không thể xếp vào vali.

Còn mình thì giết thời gian trên máy bay bằng sách báo các bạn gửi cho nhau.

Bạn nào còn tình thương mến thương cần gửi cho bạn nào thì nhanh chân lên nhé, vì mai mình đã lạc ở đâu đấy giữa các múi giờ rồi.

*
**


Ngoài ra trong lúc mình đi vắng không tiện nhắc nhở các bạn thì các bạn cũng đừng quên việc gửi quà sinh nhật cho mình Xin cảm ơn các bạn.

PS: nếu các bạn muốn tìm mình trong 2 tuần tới thì gọi số +14158320970

Posted in Uncategorized | 24 Comments »

02nd Apr 2008

Protected: Illusion

This content is password protected. To view it please enter your password below:

Posted in nhảm | Enter your password to view comments.

28th Mar 2008

:(( Ngày đẹp trời

Tuần này là tuần vô cùng xui xẻo

Hôm qua trên đường về, tối mịt như thế mà một con thiêu thân thế nào đó vẫn tìm được đường lao trúng mắt em. Thế mà em vẫn xoay xở chạy nốt được 3 cây số về nhà và cố gắng tuyệt vọng để tống cổ nó ra.

Sáng nay mắt em có một màu hồng thiệt là xinh tươi và hấp dẫn.

Vác con mắt xinh tươi hấp dẫn đó em đi làm. Ra khỏi nhà được 5 km (với các bạn chưa biết, con đường đi làm của em rất là ngắn, chỉ có 12 km), đi qua 1 đoạn đường ướt ướt, khi em nhận ra cái ướt ướt ấy là dầu nhớt thì em đã nằm ngay trên đó.

Noi gương em, cái honda đằng sau gia nhập vào đội ngũ đo sàn ngoạn mục. Xe bạn ý chắc ít xịn hơn xe em nên thấy bể tùm lum. Em chắc ít xịn hơn bạn ý nên thấy bạn ý thì đứng dậy chuồn luôn, còn em thì thương tích tùm lum.

Bà con xung quanh tụ tập rất là đông vui để an ủi và đưa khăn cho em. Em thì em rất ngờ là cái hàng rửa xe thay nhớt của bà con góp công vào sự kiện này, nhưng em vẫn cảm ơn bà con nhiệt tình. Bà con khuyên em nên về nhà thay đồ. Thiệt là lời khuyên chí lí vì nếu không chắc em không nhìn thấy vết nhớt tổ chảng trên cái áo trắng của em và cái quần bò vốn màu xanh bạc nay thành màu xanh đen.

May cho các bạn là lúc đó ko có cái xe tải nào chạy qua, nếu không nguy cơ rất cao là các bạn sẽ nhắc tới em ở thì quá khứ, theo mẫu memory and love

Tóm lại là em sẽ bích diện vài ngày để tu chỉnh lại nhan sắc, nên các bạn đừng có hẹn hò gì em, hoặc tốt nhất đừng có lén lút hẹn hò với nhau mà không gọi em để em tĩnh tâm mà tu chỉnh. Hic hic.

Để bổ sung vào những thứ xui xẻo tuần này, sau khi hao tổn bao nhiêu nơron thần kinh, đưa ra toàn các idea xuất sắc miễn phí để giúp đỡ bạn, thì được bảo là bad genius với cả người xấu. Hic hic. Thiệt là sao quả tạ chiếu mạng.

***

– bà đi làm chưa

– hôm nay thiệt là xui xẻo bà ạ

– sao thế

– trên đường đi làm tôi đã chạy qua 1 đám nhớt

– và?

– và tình hình là bây giờ tôi đang dán urgo đầy người


– à ko buồn cười lắm đâu bà ạ

– ôi tôi thương bà lắm

– trông bà thật là có dáng thương cảm

– nhưng mà tôi hình dung ra là thấy buồn cười . bà lấy thằng Nobita được đấy. Rồi tay chân thế nào

– urgo đầy người. 2 bàn tay, 1 bên bàn chân, 2 đầu gối (là tôi mặc quần bò đấy nếu ko còn đau thương hơn) với 1 số vết bầm ở khuỷu tay

– ôi thật đáng thương

– à bà thật là có dáng thương tôi

– tôi thương bà lắm nhưng cứ nghe chuyện công an với xe cộ của bà là ko nhịn đc cười

– xin cảm ơn bà. Tôi sẽ suy nghĩ về việc làm diễn viên hài khi nào thất nghiệp

– quần áo thì sao

– quần áo thì tôi e là quần chắc phải cho về hưu (cái quần đã mua ở NĐC). May mà tôi đã không mặc quần Levi’s nếu ko hẳn tôi sẽ đau xót hơn

Posted in me, nhảm | 27 Comments »

06th Feb 2008

Protected: Chúc mừng năm mới :-)

This content is password protected. To view it please enter your password below:

Posted in me | Enter your password to view comments.

13th Jan 2008

Sunday, laziness and other non-sense stories

M mt nhiu ln và lại nhm mt lơ lng gia tnh và mơ, nhng gic mơ ln xn không đu không cui.

Tnh dy và tri vn nng nhàn nht, phù hp cho nhng điu lười biếng như ngi ngoài vườn ung cafe. Nói cho cùng nhng điu lười biếng phù hp vi mi tiết tri, và em thì phù hp vi mi điu lười biếng.

Đã xem xong Lust, Caution – Sc, Gii. Anh Lương vn slim, mt anh vn đau đáu nhng chiu sâu nhưng tui tác đã không buông tha anh, không buông tha ai. Hic hic nhìn anh, ni đau còn ln hơn là nhìn anh Brad tóc bc da mi Mr.Smith.

Đã xem xong Once. Đang nghe Once. Giai điu đơn gin, thm chí monotone, và vn chm ti mt cái gì đy mà em lười biếng và d dãi đt tên là đp. Có thể nếu ít lười và có suy nghĩ hơn, nó sẽ chỉ còn là pop art ngọt ngào dễ dãi chiều theo cái thói ưa ngọt phổ quát của nhân loại lười.

Nhưng không sao, laziness is definitely (and always) my favorite sin (copy có sửa chữa).

Take this sinking boat and point it home
We’ve still got time
Raise your hopeful voice you had a choice
You’ve made it now


\u0110\u00e3 xem ph
\u1ea7n m\u1ed9t c\u1ee7a trong chuy\u1ec7n th\u01b0\u1eddng k\u1ef3 merdique m\u1edbi nh\u1ea5t c\u1ee7a em Username. Con \u0111\u01b0\u1eddng \u0111au kh\u1ed5 c\u1ee7a em Username l\u00e0m m\u00ecnh bu\u1ed3n c\u01b0\u1eddi tr\u00ean t\u1eebng b\u01b0\u1edbc \u0111i .

\u0110\u00e3 xem ph\u1ea7n g\u1ea7n k\u1ebft c\u1ee7a Hanoi vacation c\u1ee7a anh Linh. Anh Linh \u0111ang b\u1eaft \u0111\u1ea7u \u0111i v\u00e0o giai \u0111o\u1ea1n still with you (Hanoi) and miss you already

Tr\u1eddi v\u1eabn n\u1eafng. Cafe v\u1eabn th\u01a1m. M\u00ecnh v\u1eabn l\u01b0\u1eddi. M\u00ecnh \u0111i xem ti\u1ebfp Persepolis.

Posted in Uncategorized | 1 Comment »

09th Dec 2007

Come back

http://www.sixwise.com/images/articles/2006/11/22/capri.jpg


Đột ngột tỉnh dậy trên máy bay, 5 giây không hiểu mình đang ở đâu. Cứ ngỡ vẫn đang nằm trên giường trong căn phòng điều hòa quá lạnh ở Singapore. Một giấc mơ nào đó vẫn còn lưu lại dấu vết, mơ gì thì vừa tỉnh dậy thì quên, nhưng có vẻ là một giấc mơ dễ thương và trong mơ còn nghe thấy tiếng cười.

5 giây không hiểu mình đang ở đâu. Mình đang ở trên máy bay. Và tự dưng cảm thấy nặng nề. Tự dưng nhớ tới những lo lắng lại bắt đầu.

Đi đâu đó là một cách dứt bỏ lại những lo lắng, hoặc để nhìn nó với một góc khác, từ xa hơn, với tâm trạng (ít ra trong vài ngày) không phải xoay xở với nó nữa.

Vài ngày.

Dù là những ngày dài trong những căn phòng điều hòa quá lạnh. Singapore nên tính toán sự lãng phí gây ra từ điều hòa. Bất cứ chỗ nào có điều hòa đều quá lạnh.

Dù là những giấc ngủ không đủ sâu vì lạnh.

Những meeting, lunch, networking, exhibition, business cards.

Dù trời mưa và mỏi chân đi từ shopping mall này sang shopping mall khác bởi vì đấy là cái duy nhất mình có thể làm và không cần suy nghĩ gì hết.

Dù là như thế. Nhưng những ngày đó đã hết. Và Sài Gòn xầm xì mây xám.

Và tỉnh lại từ giấc mơ trên máy bay, nếu như có thể mơ ước một điều gì, thì vẫn sẽ là một giấc mơ xa xưa của một kẻ hưởng lạc có tính toán sống cuộc đời vô lo nhàn nhã boring và dễ chịu trên một hòn đảo tươi đẹp cho đến khi hết tiền.

“Leisure, if people only knew! It’s the most priceless thing a man can have and they’re such fools they don’t even know it’s something to aim at. Work? They work for work’s sake. They haven’t got the brains to realize that the only object of work is to obtain leisure.”

Posted in Uncategorized | 12 Comments »

19th Nov 2007

Xmas

Dear Ha,

As I mentioned, we do have materials at this moment. Our production can deliver on 14 Dec. from factory (it should be delivered by air freight, but we are not sure if we can book as Xmas is coming) and I’m little worry about production schedule because everyone is busy for production before Xmas.

However, I will check with our people early tomorrow. Our RD will provide comparison table before midnight.

Since we have materials now, we should take any chance to achieve this mission impossible.

I’ll come back to you tomorrow no matter we can make it or not.

D.

Someone mentioned Xmas and I feel touched. For quite a longtime, I haven’t waited for Xmas anymore. It’s a casual day, no day off, nothing special, I even don’t remember if I had any gift. Perhaps I did. And then, someone has mentioned transport difficulties and how busy people have been for Xmas. And suddenly, I feel I wait for something once again, for splendor and party mood and efforts to finish everything before Xmas
and gifts.

Hey D., honestly I do hope you can make it. Still feel that I owe you something. And waiting for childish frivolity sometimes is a nice feeling.

Thank you for your (business) mail.

Posted in Uncategorized | 4 Comments »

19th Nov 2007

Nothing else matters

Trong một ngày mát như cuối thu Hà Nội.

Sau một buổi chiều ngồi cafe vườn. Và tiếp tục ngồi ở Hi End nhìn qua cửa sổ. Nhạc lè nhè, buồn buồn, gợi nhớ một cái gì đó mà không nghĩ ra. Cũng không cố gắng nghĩ. Không có gì quan trọng cả.

Trong một buổi chiều như thế chẳng có gì là quan trọng cả.

“Em thấy mình như được một bông hồng rơi vào qua ô cửa mở”.

Tự dưng nhớ ra câu thơ này. Bài thơ đọc lần đầu tiên một ngày khá xưa.

Cách đây mấy ngày, có bạn bảo mình nên tự vấn khuynh hướng suy nghĩ nhà nước của mình. Lúc đó mình cười nhưng cũng hơi trăn trở.

Chiều nay, buổi chiều như mùa thu Hà Nội ngồi cafe vườn. Nhận ra một khuynh hướng suy nghĩ nhà nước có thể annoying đến chừng nào. Cho dù câu chuyện của chúng ta là về Ratatouille và Les filles du botaniste, về Paris, về tương lai và những điều viển vông.

Và mình quyết tâm sẽ không như thế, sẽ cố gắng có một điều không thay đổi dù rất nhiều thứ mình đã cố gắng thay đổi (dù bạn Liên bảo mình vẫn stay still chứng tỏ các cố gắng của mình chưa thành công lắm ), một niềm tin của tuổi 20 còn lại, open mind for different views. And nothing else matters.

Posted in Uncategorized | 4 Comments »

04th Sep 2007

Absolutely nothing

Tớ vẫn chưa mua xong laptop, so no busy-net woman photos yet. If you miss me, enjoy my so-called-hi-tech-fake-look .

Posted in Uncategorized | 14 Comments »

06th Aug 2007

Me and Harry Potter, in cưa sừng làm nghé efforts

I’m so nhố nhăng lately. Be generous, I’m in a before-birthday-crisis Think about gifts to comfort me

Posted in Uncategorized | 18 Comments »